Thơ Đinh Văn Lành

Ngày đăng: 15/01/2014

Ông Đinh Văn Lành, sinh năm 1943 tại tỉnh Nam Định; cử nhân văn chương, nguyên chuyên viên cao cấp, Trưởng ban Tôn giáo - Dân tộc, Uỷ ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; hiện nay là Chánh Văn phòng Trung ương Hội NCT Việt Nam..

 

 

Hoa Sen
(hoasaigon*com*vn)


 

Dòng sông thơ

 

Niềm vui tan trong "bầu rượu"
Nỗi buồn nằm giữa câu thơ
Lang thang ở nơi Trần thế
Nàng Thơ đến tự bao giờ

Thổi hồn cho từng câu chữ
Thơ bay lên giữa lòng người
Đem theo niềm thương, nỗi nhớ
Từ trong ấm lạnh cuộc đời

Tôi đi tìm lại chính tôi
Nhận ra tấm lòng bè bạn
Dòng sông thơ cứ mênh mông
Tuôn chảy vô hồi, vô hạn.

 

Hương sen

 

Hoa sen vẫn nở ao chùa
Hỏi người gánh nước năm xưa đâu rồi?
Cứ đi qua ngõ nhà tôi
Để bây giờ, cứ thoảng mùi hương bay...

Còn giữa dòng đời

Câu kinh còn giữa dòng đời
Vẫn còn giữa trái tim tôi, tim mình
Khóc cười với cuộc mưu sinh
Buồn vui với nỗi nhân tình Thế gian


Vẫn còn đây
 

Vẫn còn đây bóng cây đa
Để tôi nhận lối về nhà tôi xưa
Rặng mùng tơi, phên giậu thưa
Ai xây gạch, tự bao giờ, rồi sao?
Lạ từ cái bậc cầu ao
Lạ con đường nhựa chạy vào làng ta
Lung linh điện sáng sân nhà
Tôi đi tìm ánh sao sa giữa thềm
Đâu rồi tiếng mẹ ru êm?
Âm vang nhạc pốp trong đêm sập sình
Chùa làng vẫn tiếng cầu kinh
Bao năm rồi vẫn dáng hình mái cong
Ao chùa nước vẫn mát trong
Hương sen theo ngọn gió đồng thoảng bay

 


Chuyện tình đâu có nơi cửa Phật

 

Dạ thẳng, lòng ngay, Tiểu Kính Tâm
Hỡi ôi, nhân thế đã mê lầm!
Chuyện tình đâu có nơi cửa Phật
Chỉ có "Nam mô Quán Thế Âm"

 

Lên Yên Tử

 

Giũ sạch trần ai, về Bến Giác
Quy y Tam Bảo, chốn Thiền môn
Dẹp xong giặc nước, lên Yên Tử
Gió tận non cao, nước tận nguồn.

 

Mênh mang chiều

 

Còn vương lại chút nắng vàng
Rắc trên biển lúa, mênh mang cuối chiều
Chuông chùa vọng giữa cô liêu
Trời xanh nâng những cánh diều tuổi thơ.

 

Nhớ về Cô Tấm

 

Bao lần oan ức, đành ngồi khóc
Dì ghẻ con chồng, biết cậy ai?
Bụt hiện về khuyên làm việc thiện
Trong mơ thấp thoáng bóng lâu đài

Chùa Cổ Lễ
(Cinet*vn)



Thăm chùa C
ổ Lễ

 

Hồi ấy giặc lùng vây Cổ Lễ
Bao người lánh tạm chốn tam quan
Phật tổ Như Lai về cứu độ
Mõ điểm, chuông rung giữa trận càn

Bao lớp nhà sư cùng ra trận
Hoà bình trở lại mái chùa xưa
Quen với nâu sồng, đời thanh bạch
Hôm sớm đèn nhang, ấm cửa chùa

Nay trở về thăm chùa Cổ Lễ
Thắp nén hương thơm giữa Phật đài
Câu kinh thầy tụng từ năm ấy
Theo nhịp chuông ngân giữa sớm mai./.

 


Nguồn: Tâm bồ đề  (thơ),
Đinh Văn Lành,
NXB Lao động, 2007